Màn đêm buông xuống trên những tàn lá xanh cuối hè. Những ngày này Normal đã bớt nóng. Chiều tối bước ra khỏi nhà hay building là đã nghe lành lạnh trên da.
Hôm nay mình tập gym buổi tối, khoảng 10, 11 giờ, đánh một vòng cắt ngang qua Quad (khoảng sân trường chính của ISU, nơi có nhiều cây, bãi cỏ và là nơi trường tổ chức các event, party hay festival, lâu lâu có người đứng giảng đạo hoặc có khi sinh viên viết vẽ tứ tung biểu ngữ khẩu hiệu trên mặt đường xi măng lát sỏi) để đến building gym, thấy một đám lớn sinh viên tụ tập đông vui, hò hét vang trời, hình như đang chơi năm mười hay cá sấu lên bờ chi đó, làm mình nhớ ngày nhỏ cũng hay chơi đá bóng với đá cầu nhảy dây bắn bi trốn tìm với bạn bè trang lứa. Ngoài ra thì những đám sinh viên khác nhỏ hơn đang đi cùng hoặc ngược chiều với mình cũng đang nói cười nô nức. Vô building gym thì khỏi nói, lúc mình ra về là đã gần khuya, vậy mà 3 tầng của tòa nhà rộng hơn một hecta rưỡi, hàng trăm cái máy, chưa kể tạ lớn tạ nhỏ, bóng to bóng bé vẫn đang hoạt động hết công suất. Trai gái hớn hở đẩy tạ, đạp xe, nâng banh, kéo máy. Kể vòng vòng vậy để vô chuyện chính là những lúc mình lững thững đi bộ miên man, mặc dù không chủ ý nhưng tâm hồn vẫn thường thả bay lên những nhánh non tơ. Dạo này mình nghĩ về những điều ngu ngốc. Ừ thì mình đã từng làm nhiều điều ngu ngốc. Có đếm hết đầu ngón tay, qua tới ngón chân thì thật ra mình cũng chỉ đếm được tới 20. Lúc mới thì thấy ghê lắm, sau nhìn lại thì mình có ngu hơn nữa thì trái đất vẫn quay, ngày đêm vẫn tuần hoàn nhàng nhịp, người người vẫn vui vẻ yêu đời, còn người không yêu đời thì thiệt là mình có thông minh hơn cũng không đổi thay gì được. Nói chứ có nhiều chuyện người buồn hắt hiu, gia đình li tán vì cái ngu của mình, thật ra cũng không biết làm sao. Mình tự sướng, xem như không gì nghiêm trọng, tặc lưỡi bỏ qua rồi đi ngủ mơ về bánh trung thu nhân hạt sen thì phải chăng cũng hơi ích kỉ? Nhưng thôi, có lẽ với thời gian thì cũng không gì là không thể. Người với ta cuối cùng cũng một chữ duyên, mà rồi có lẽ ít nhiều phụ thuộc vào tình cảm dành cho nhau mà ngu hay khôn cũng sẽ đến cùng một đích. Mà cuộc sống này, đôi khi mình tự hỏi, chẳng phải tất cả cũng từ suy nghĩ của mình mà ra? Why so serious? Normal, IL - Tản mạn đêm hè, no serious content/philosophy.
0 Comments
Hôm nay là tròn 365 ngày mình đặt chân lên một vùng đất mới, một lục địa mới chỉ nối với lục địa mà mình sống gần một nửa cuộc đời bằng một eo biển nhỏ xíu gần Bắc Cực. Có một dự án xây hầm nối hai bờ eo biển đó lại nghe cũng từ lâu nhưng thực tế thì vẫn còn trên giấy. Nói túm lại là muốn di chuyển từ quê nhà qua đây, thông thường người ta hay bay bằng máy bay, quá cảnh ở ít nhất là 1, hoặc có khi 2 điểm dừng, và thời gian bay kéo dài xấp xỉ 1 ngày, nếu mình không đủ rảnh để đi tàu khoảng 1 tháng.
Gặp stress là tình hình chung của nhiều du học sinh. Mình cũng là một trong số đó. Nghe đồn ở quê nhà người ta chết vì thiếu hiểu biết về an toàn giao thông hay những thứ về mặt vật lí tương tự, ở đây người người nhà nhà tâm lí, trầm cảm,... Mình cũng không hiểu lắm lí do vì sao. Đôi khi mình cảm thấy có một thứ áp lực tưởng tượng nào đó khi người ta quan tâm đến nhau một cách hơi máy móc và hơi nghiêm trọng hóa vấn đề. Nhưng dù sao nếu gặp vấn đề tâm lí thiệt thì những dịch vụ tư vấn ở đây tìm được dễ dàng hơn ở VN, đặc biệt là trong trường học. Ngoài ra nếu nói về một điều khác biệt lớn mà mình nhận thấy được thì mình nghĩ là kiến thức mình thu nhận được nhiều hơn và sự tò mò của mình phát triển hơn, nói chung là có nhiều động lực hơn những ngày rong ruổi ăn chơi trên các nẻo đường phù trường hoàng sa xưa cũ. Tiếng Anh đương nhiên có tiến bộ. Nhưng nói chung mình vẫn chưa nhận thấy gì đáng kể, mới chỉ là một bước nhỏ xíu, một chặng đường rất dài đang ở trước mặt. Mình tin như vậy. Mình đang định nói thêm một ý gì nữa, mà bị phân tâm nên quên mất. Thôi để lần khác. Nói chung hôm nay mình mới sửa sang lại trang này. Bỏ bê một năm đóng bụi. Hi vọng sẽ cập nhật thương xuyên. Tự nhiên thấy hồi xưa mình viết mắc cười ghê hahaaa |
Inspiration is the gentle push for all the miracle to happen. I have been on a miraculous journey discovering this amazing life I am gifted. Welcome to the stories of my world.
Categories
All
Archives
April 2022
|